TÌM HIỂU ĐỊA DANH: GÒ DUÔÍ - PHÚ YÊN
- Thứ ba - 20/05/2014 14:58
- In ra
- Đóng cửa sổ này
.
Hồi xa cách vách cũng xa
Hồi gần Gò Duối, Hòa Đa cũng gần.
Bẻ bông mà cắm miễu thần
Anh đừng nghi kỵ tội phần cho em.
Ví dù rượu có lộn hèm
Trời kia sụp xuống, anh với em mới lìa.
Hồi gần Gò Duối, Hòa Đa cũng gần.
Bẻ bông mà cắm miễu thần
Anh đừng nghi kỵ tội phần cho em.
Ví dù rượu có lộn hèm
Trời kia sụp xuống, anh với em mới lìa.
Gò Duối thuộc thôn Chánh Lộc, xã Xuân Lộc gồm cả Xuân Bình hiện nay, phía Bắc huyện Sông cầu, đèo Cù Mông cũng nằm trong địa phận xã này. Ngày xưa, khi dựng làng, vùng này là một trảng đất thổ rộng, có vô số cây cối mọc chi chít. Dân chia thành từng ô rồi san bằng, đám cao làm rẫy thổ, đám thấp làm ruộng lúa, những cây duối đứng thành hàng làm ranh giới cho từng đám, từng hộ đã khai phá. Về sau duối lớn, cứ vài ba năm người ta chặt tàng làm củi đun bếp, cây duối vẫn tồn tại trên vùng này nên thôn ấy được gọi là Gò Duối. Hiện nay số duối đã bị chết dần mòn theo thời gian, còn lại ba cây duối cổ thụ, còi cọc đứng bên lề một khu thổ mộ cách quốc lộ 1A khoảng 500m là đáng kể.
Thời Chúa Nguyễn, các lưu dân Đàng Ngoài vào khẩn hoang định cư, vùng Xuân Lộc được coi là vùng đất khởi đầu. Vào thế kỷ 16, 17 các chúa Nguyễn cùng các vị vua đều đặt cơ sở và căn cứ để chống giặc ngoại xâm. Tại núi Lò Rèn, nơi đã rèn súng đạn nay còn di tích như súng thần công ở núi Trũng Bình, Gò Ốc. Di chỉ Gò Ốc - Thọ Lộc được xác định là nơi có nền văn minh lâu đời trong lịch sử phát triển của dân tộc. Khi tìm được những vật dụng của con người làm bằng đá như vòng đeo tay, rìu, lọ… ( Đoàn Khảo cổ những năm 1991- 1993 của Bộ Văn Hóa).
Từ chân đèo Cù Mông đến Gò Duối, dân cư đông đúc, các nghề tiểu thủ công nghiệp cũng từ đấy phát triển, nhất là nghề dệt tơ tằm nổi tiếng. Vùng Gò Duối tuy không gần sông, nhưng đất cát pha, việc trồng dâu được dân cư dày công chăm sóc, nên cũng khá tốt. Những mặt hàng lãnh, lương, xuyến của Gò Duối trước đây tiêu thụ khắp nơi.